Quên Mất Lối Về! Chân đã chạy...nhưng nào thoát khỏi Nàng pha hương, thổi khói! Nằm mê Tỉnh ra quên mất lối về Thôi đành ở lại! Chịu bề đắng cay Tội nghiệp! Tại rượu mà tàn cả đời trai, đời già dưới mười ngón tay nhọn của Áo; khà khà. Thân, Nhị
No comments:
Post a Comment