Nhớ nhiều khổ lắm O ơi!

Nhớ Trăng Xưa

Mấy ai quên mối tình đầu
Vầng trăng xưa nhuộm lấy mầu trăng nay
Tà xưa theo gió ngàn bay
Người xưa đã bỏ lối nầy! Tình tan
Cho nghìn sợi rối tơ đan
Cho sương khói trắng giăng đàng vườn mơ
Vần thơ lệ nhỏ dòng thơ
Tình đầu một mối dật dờ chữ câu
Người xưa nào có hay đâu
Đêm trăng có kẻ ôm sầu nhớ trăng

Thôi ngừng viết...chứ nhị tui mà viết thêm vài câu nữa là dám nhảy vào ngọn lửa đang cháy bừng bừng tự thiêu lắm à nghe o Hoàng hôn!!! Khà khà.

Thân,

Nhị