Đâu phải lưng trâu mà không biết mỏi Lão...nhưng để người khác cõng nàng thì đau lòng lắm Lão ơi! Thôi cũng đành cam chịu, mặc cho số phận đẩy đưa vậy.
Cõng Nàng Xuống Phố
Tôi cõng nàng xuống phố
Gió chiều lay tóc hương
Chân lần con dốc đổ
Thì thầm tai...bảo thương
Tôi cõng nàng qua xóm
Cây cầu tre lắc lư
Trẻ cười trêu "Hắn ngượm
Phải bùa ả kia thư"
Tôi cõng tình lưng mỏi
Nào dám tiếng thở than
Trăm năm dù có mỏi
Không lần mở miệng than
Than là biết tay bà ngay đấy.
Thân,
Nhị


No comments:
Post a Comment