Áo Tím Trên Đồi Thu Xưa


Bây giờ lạc bóng áo rồi
Bây giờ lạc dấu lá đồi thu xưa
Bây giờ chốn cũ gió mưa
Bây giờ hoa cũ đóa vừa hương phai

Ta và ngày tháng năm dài
Bên đây thu lặng tiếng hài áo rơi
Tà em thuở ấy tím trời
Thơ ta tím mực rã rời vần câu
Tình thu nào đã trao nhau
Tình thu nào mộng thu màu xám mây
Ta, em môi mắt ngất ngây
Em, ta thơ một gánh đầy thu sang

Bây giờ hai lối! Dở dang
Bây giờ hai kẻ hai đàng thu xa
Bây giờ em khóc thu nhà
Bây giờ ta hận thu là tha hương


Bây giờ mới biết tại sao ông cứ thơ thu bất tận thế này...thì ra ông hận thu đến thế ư!!! Khà khà.

Thân,

Nhị