Mẹ Tôi lìa bỏ cõi đời này sau bữa cơm chiều hai năm về trước! Mẹ Tôi đi nhẹ nhàng lắm, tim người ngưng đập và đã được xe cứu thương bên nhà đưa vào bệnh viện mười lăm phút sau đó, thì dù có Hoa Đà tái thế cũng đành phải bó tay mà thôi. Thế là tôi mất Mẹ, Người Mẹ Hiền của bầy con mười đứa và đàn cháu năm bảy chục nhân mạng! Tôi nhận được cú điện thoại từ bên nhà lúc sáu giờ sáng, Em Tôi gọi báo hung tin Mẹ Tôi đã cỡi hạc về trời; thế là cùng đêm hôm ấy, anh em tôi và đứa cháu nội cưng của mẹ tôi bay về Việt Nam để lo chuyện hậu sự cho người và để tiễn người đi lần cuối...về lòng đất lạnh.
![]()
Mẹ Tôi (3)
Mẹ Tôi đi nhẹ nhàng lắm
Môi chưa tàn nét môi cười
Buổi cơm chiều hương đậm
Vị còn thấm trong người
Mẹ Tôi đi bên vòng tay
Đứa con hiền, cháu hiếu
Hồn thoát cửa nhà bay
Thần thức người thầm hiểu
Mẹ nhìn xuống môi cười
Thế là anh em chúng tôi phải cài hoa trắng trên ngực mình mỗi độ Vu Lan về từ hai năm trước! Buồn thay.
Thân,
Nhị
Thursday, March 17, 2016
Mẹ Tôi (3)
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment