Đò Ai Mái Ngược Hồ Thu


Đò ai mái ngược hồ thu
Dòng trôi lặng lẽ khói mù mù giăng
Kịp về để đợi mùa trăng
Đêm soi bóng áo cung hằng áo bay
Đò ai ngược mái bến này
Kịp về để đợi trăng đầy cưỡi sương

Đêm thơ vần chữ tiếc hương
Đêm tay chén rượu đoạn trường tình xưa
Đò ai mái ngược dòng đưa
Kịp về đế vớt trăng vừa rụng sông

Một trời mây trắng mênh mông
Heo may thổi giọt mưa lồng heo may
Đêm tay ngừng chén rượu cay
Đêm neo đánh giấc mộng gầy mộng thu
Trăng không vàng cõi âm u
Đò ai gác mái! Sông mù mù sương

Tội nghiệp! Uổng công ông chèo ngược nước về bến xưa để chờ trăng cũ mà nhớ người năm nào, mà Ông Trời không chìu lòng người, tưới cho một trận mưa rào làm trăng lặn, bến âm u thế này thì giận thật; khà khà.

Thân,

Nhị