Trăng Thu Bến Cũ

Đêm trăng thu bến cũ
Tay đánh mấy dây đàn
Âm xua màn sương phủ
Giọt rơi ướt phiếm vàng

Ta mười năm cung kiếm
Đông, tây, nam, bắc an
Nay về không bóng yếm
Người thu trước lụa sang

Ta mười năm sau lại
Quay đò thăm bến xưa
Trăng thu đi, trăng tái
Người âm tín đà chưa

Đêm trăng thu bến cũ
Tay đánh mấy cung đàn
Âm lan màn sương phủ
Sầu bứt phiếm! Buông đàn

Đêm trăng buồn lặng tiếng
Khoang đò say chén cay
Đàn ngưng âm! Khói quyện
Trăng vàng tơ làn bay

Ai mà chờ cho nỗi mười năm ông ơi! Giờ trong tay đã có nghiệp lớn, còn luyến tiếc người xưa làm gì cho nặng sầu, cho lắm khổ thế này hả ông!!! Khà khà.

Thân,

Nhị