Mô Phật! Em thơ Oan quan lắm, quan chỉ chiều chiều đò ra hồ sen ngồi rượu ngắm yếm đào trên cầu; chứ chưa thuyền ra biển lần nào...mà quan hỏi em có thấy yếm đào đón gió biển bao giờ chưa lại gieo tiếng oan cho quan thế này!!!


Đùng Đùng Đâu Đã Được Lần Nào Đâu!!!

Quan đò ra ngắm hồ sen
Chứ chưa lần biển gió len yếm đào
Bây giờ em nói...là sao
Bây giờ sáu tám tào lao thế này!!!

Quan chiều hồ đợi hương bay
Đợi cô quần lỉnh hây hây má hồng
Sao em biết ả có chồng
Sao em biết ả đang nồng ái ân!!!

Oan quan! Chịu tiếng si sân
Đùng đùng đâu đã được lần nào đâu!!!


Em vào thơ thăm quan lần nào cũng dùng từ dao to búa lớn cả! Làm quan tái mặt; khà khà))).

Thân,

Nhị