Đừng rầu O ơi...
Đừng Rầu O Ơi!
Đừng rầu O ơi! Rồi lệ nhỏ
Giọt xuống dòng trôi nước đục mà
Cho chiều lên tím lời thơ đó
Tím cả màu sen giữa áng tà
Đừng rầu O ơi! Cạn chén đầy
Nghiêng mình cho nửa suối tóc mây
Thả hương theo gió trời hương ngát
Về ngất ngây thơ gã bến nầy
Đừng rầu O ơi! O đừng rầu
Mô Phật! Mong rằng O hết rầu cho đời thơ vui trở lại; khà khà.
Thân,
Cò 5 Vịm
No comments:
Post a Comment