Rừng Cây Mùa Đông

Rừng cây đông trụi lá
Chiều nắng xuyên qua cành
Trăm nghìn tơ giăng cả
Thân, đỉnh khẳng khiu nhành

Mờ mờ vây sương khói
Vương lối mòn quanh quanh
Đêm à! Sao đêm vội
Vàng chi bóng trăng thanh

Rừng cây đông gió về
Vu vi lời tỉ tê
Hạt mùa rơi tí tách
Mưa đông! Mưa đông hề

Rừng đêm bóng trăng đâu!!!

Mưa tầm tả thế đấy, còn hỏi trăng đâu...say lắm rồi hả ông??? Khà khà.

Thân,

Nhị