Khoan...Đừng đi!!!

Khoan đi! Xin Người khoan đi đã
Vội vàng chi, ở lại vui xuân
Mời bánh chưng, dưa, hành O ạ
Cạn ly nầy, rót tiếp...không ngưng

Đối ẩm cùng tôi một buổi nầy
Nhìn nắng trời xuân, lơ lửng mây
O ngân câu hát, tôi hò đáp
Đừng đi! Tôi bàn trải, cuộc gầy

Đừng đi bỏ nhị tui một mình trên Phố tội nghiệp lắm O ơi! Khà khà=)))=)).


Thân,

Nhị