Âm Thầm

Em đây chẳng thích âm thầm
Phải nghe tiếng, dù lầm bầm cám ơn
Không thời em giận, em hờn
Đem hoa cắt nụ, đem đờn cắt dây
Tiếc chi hai chữ vậy Thầy
Đêm nằm mơ khóc...
Mộng Gầy Hư Hao
Bước Về
nhan sắc Xanh Xao
Sầu Nghiêng
tóc! Sầu tái màu môi son

Lầm bầm "Hừ! Cám ơn Ấy nghe" trả nợ cành hồng cho xong, chứ không Họ dám cắn lưỡi vì giận lắm à anh Mơ ơi; khà khà.

Thân,

Nhị