Biết Vầy Tôi Làm Ngơ

Đâu phải tôi làm ngơ
Nhìn không ra đấy mờ
Sắc hương tàn tạ lắm
Nào phải tôi làm ngơ

Sao đến giờ mới nhận
Lại tiếng nặng, mắng người
O xưa lời nhã nhặn
Môi luôn nở nụ cười

Biết vầy tôi làm ngơ
Như không thấy o mờ
Sắc hương tàn, xấu lắm
Biết vầy tôi tránh cơ

Bớ làng! O nhà họ Chung rượt đánh nhị tui; khà khà.

Thân,

Nhị