An Nhiên thì cứ tự nhiên
Phất cờ, thúc ngựa trận tiền nhào vô
Nhưng coi chừng...té xuống hồ
Xỏ xâu! Xâu xỏ, trói gồ tay chân
Năm nàng xưa lánh giặc Tần
Đã quen tác chiến vây quần, quần vây
Sợ An Nhiên treo trên cây
Họ quào, họ cấu, họ vầy tả tơi
Cứ tự nhiên...An Nhiên ơi Đã muốn vào lãnh nợ thì mời Ông Anh vậy; khà khà.
No comments:
Post a Comment