Em Xưa Áo Trắng Học Trò

Em xưa áo trắng học trò
Sáng tôi ra bến chờ đò tặng hoa
Cho hương thơm vạt kiêu sa
Cho màu lót mái mượt mà tóc đen
Cho mây ghét, cho gió ghen
Cho dòng xuôi ngược tiếng kèn họ trêu
Em xưa áo trắng tà thêu
Thơ tôi vần chữ thương yêu hết lòng

Ừ! Bà ở lại nghe, còn đến ba mươi năm để đày đọa tui...bỏ đi chi thiệt thế; khà khà.

Thân,

Nhị