O Ngồi Dưới Bóng Cây Cười

Hôm qua ra lớp gặp người
O ngồi dưới bóng cây cười với tôi
Để về mơ mắt mộng môi
Nhớ hương của tóc o rồi o ơi
Nhớ sân trường nắng một trời
Nhớ ve sầu tiếng rã rời! Nhặt âm
Bóng hình o đã nhập tâm
Thơ tôi vần chữ âm thầm vạt tơ
Ý câu dệt áo tiểu thơ
Hai tà trắng ngọ dật dờ! Trống canh

Người ta cười với nắng chứ đâu ai đã cười với ông, ngủ đi cho thiên hạ nhờ ông thần say ơi; khà khà.

Thân,

Nhị