Trước Sau Đường Lẳng Lặng
O một thời áo trắng
Tôi xưa gã học trò
Trước sau đường lẳng lặng
Chung lối! Chẳng hẹn hò
Cổng trường hoa điệp nở
Vàng cánh rơi dưới sân
Tôi về đêm nghe nhớ
O Tôn Nữ Huyền Trân
O nửa đời vội vả
Tôi viễn xứ bôn ba
Giờ nhìn nhau sao lạ
Tình câm! Xa càng xa
O xưa đẹp nhất trường
Nay tàn phai sắc hương
Tôi thư sinh mặt trắng
Nay sạm nắng! Bụi đường
Một thời theo chân ngọ
Sau trước chẳng nói lời
Tình tựa như cơn gió
Bay mất hút! Lên trời
Trước sau đường lẳng lặng
Tôi, o chẳng một lời
Trời ạ! Sao mấy chục năm rồi mà sao tính nhát gái của ông không chịu bỏ vậy hả ông thần say!!! Khà khà.
Thân,
Nhị
Tuesday, January 19, 2016
Trước Sau Đường Lẳng Lặng
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment