Thế là áo tím đi thật, đi mất, đi không một tiếng giã từ! Bởi vậy mới có câu "Giữ của dễ hơn giữ người" mà.



Về Đâu Thu Áo Tím
!!!


Thế là đi...là mịt mờ áo tím
Là tà hương chừ biết kiếm đâu giờ
Đêm trăng ngồi chén rượu với câu thơ
Buồn hiu quạnh! Trời lững lơ chiếc lá

Áo về đâu! Người về đâu bốn ngả
Tình còn đây sao vội vã chi nào
Cho thu chờ dáng lụa áo ai chao
Về đâu hỡi sắc màu thu áo tím


Thu này người ta đem màu tím nhuộm sầu chén rượu nhị tui rồi! Khà khà.

Thân,

Nhị