Xiêm Áo Em Về

Xiêm áo em về đêm sáng trăng
Tà hương ngờ điện nguyệt, cung hằng
Đuổi gió, lụa vờn thu sợi khói
Trong vườn lay động lưới nhện giăng

Xiêm áo em về ngang áng thư
Dòng thơ ta đọng mực tương tư
Đã mấy mùa trăng vàng khóm lá
Ta với em! Tình tự bao chừ

Xiêm áo em về thơ lưng hộc
Than ôi! Cùn bút, cạn nghiên rồi
Không chữ, nguồn thơ ta bật khóc
bóng nhòa, xiêm áo trắng đi rồi

Viết cho lắm! Thì bút nào không cùn, nghiên nào mà chẳng khô mực hả ông thần say; khà khà.

Thân,

Quận