Áo Màu Nắng Xuân
Cô đi tà mang nắng
Vàng ngày xuân, áo xuân
Vườn hoa dừng mấy chặn
Ngắm màu xuân cúc xuân
Cô cười duyên, vuốt tóc
Trên đường gã ghẹo, trêu
Bước thầm theo gót ngọc
Rằng đã kẻ thương yêu!!!
Cô cười duyên lẳng lặng
Không nói lấy một lời
Tà xuân người lẳng lặng
Khuất bên lối quanh rồi
Vậy là cô đã có người yêu rồi, tiếc thay! Khà khà



Thân,
Nhị
No comments:
Post a Comment