Bên Ấy Đồi Hoa


Em này bên ấy đồi hoa
Có con đường đất vào nhà chàng thơ
Hắn đang đứng ngóng, ngồi chờ
Chúng mình hai đứa sang bờ bến thăm
Từ đây qua đó chỉ dăm
Chừng vài trăm thước ngoặc đầm, với ao
Cầu tre lắc lẻo, gió chao
Dưới dòng thác chảy ào ào mà ghê
Trợt chân! Đi chẳng đường về
Nói cho em rõ liệu bề tính toan

Em nghe nở khoé môi son
Cười nói " Đi chị! Sống còn sá chi"

Cô em này thật là liều mạng...chắc phải bùa mê khi đọc thơ hắn rồi chăng!!! Khà khà.

Thân,

Nhị