Chơi đến khật khùng thì ra tết lấy ai vào làm thơ đây anh Bạt Tai!!!

Chơi Xuân (2)

Chơi xuân chớ để khật khùng
Theo tà với tóc, ra mùng ai thơ
Ai vần, ai chữ áo tơ
Ai câu mực tím dật dờ mắt môi
Chơi xuân cũng vừa vừa thôi
Không hương với sắc luỵ rồi! Khổ a
Quên đường, quên lối, quên nhà
Quên tình phu phụ! Bỏ bà nghe Anh
Chơi xuân chẳng khéo...tanh banh


Còn đến bốn ngày nữa mới hết tết, đợi đến lúc đó xem mình có còn nguyên vẹn hình hài không anh Bạt Tai hỉ!!! Khà khà.

Thân,

Nhị