Ngoái Cười
Ngoái cười sao chẳng xoay lưng
Vội chi mang cánh hoa rừng về đâu
Vội chi hương lạc, khuất mầu
Vội chi cho chén rượu sầu nhớ môi
Ngoái cười thêm ngất ngây tôi
Để mơ mộng lại, để rồi o đi
Để tà trắng áo mê si
Để hoa đỏ búp nặng trì kéo thơ
Ngoái nhìn sao vội thế cơ
Cho ngày xuân nắng lững lờ nắng trôi
Đi để lại nụ cười giết người thật; khà khà.
Thân,
Nhị

No comments:
Post a Comment