Cho mượn hai câu đầu bài thơ o để họa lại nhé.
Đông Đợi Người
Tuyết rơi trắng phủ sân nhà
Một lần gặp gỡ đã là tương tư
Rồi đi! Chẳng tiếng tạ từ
Rồi xa...xa lắm biết chừ hội tương
Là thu lá rụng trên đường
Là đêm trăng bóng in tường bóng lay
Là hương theo gió heo may
Là sắc nhạt theo tháng ngày, từng thu
Rồi thu tan, đông mây mù
Rồi ta đứng đợi tay dù dưới mưa
Rồi đông tuyết trắng, người xưa
Không về! Nhớ mấy cho vừa hỡi ai
Mấy chục năm rồi mà vẫn còn thương sao, chung tình thế!!! Khà khà.
Thân,
Nhị
No comments:
Post a Comment