Áo Thu Người Nắng nhạt

Áo hoa người lối thu vàng
Áo hoa người vạt trên đàng lá rơi
Gọi tơ nắng nhạt trên trời
Theo hương lụa lững lơ mời dạt trôi
Nắng mê mẩn mắt và môi
Nắng quanh quẩn phố đây rồi nắng ngưng
Áo hoa người bước ngập ngừng
Tà ôm lấy nắng chân dừng cười duyên
Làm cho nắng ngả nắng nghiêng
Nghìn tia rụng! Cánh lá nghiền sợi tan

Ối giời! Áo o làm tan dạt nắng thơ của nhị tui rồi; khà khà.

Thân,

Nhị