Mùa thu trong lòng người, nó dài bất tận...và mùa thu trong thi ca thì miên miên. Bởi vậy nhị tui viết về thu mãi không hề chán, thơ về thu mãi vần không vơi, âm chẳng tắt vậy.

Thu! Mùa Của Thi Ca

Thu nằm in bóng nước
Đôi vịt tắm nắng vàng
Mùa nay cùng tiết trước
Vi vu gió trên đàng

Thu nghìn năm thu mãi
Về ru tiếng thi ca
Tiễn người đi! Người lại
Lối thu tầm...lối qua

Thơ bước vào cõi mộng
Vần trải lá ven rừng
Heo xạc xào âm lộng
Từng chiếc...từng chiếc từng

Thu vàng thu bóng nước
Đôi vịt tắm ngoài sông
Mùa sau hay mùa trước
Thơ một trời mênh mông

Thu! Mùa của thi ca

Thu đúng là mùa của thi ca mà, phải thế không ông thần say!!! Khà khà.

Thân,

Nhị