
Có Ủi! Cũng Không Bắt Đền
Thôi thì có ủi, không đền
Bỏ đi nhị chẳng chỉ Tên điểm Người
Chứ đeo cánh máy bay thời
Xác đông băng đá! Hồn cười trên mây
Có đền cũng không thể say
Ngồi cười thơ nữa phố này buồn thiu
Có ủi! Nhị cũng chẳng kêu
Tên Người, điểm mặt ra khều cửa quan
Ủi rồi chạy cũng được đấy mà Phùng Tiểu Thư, nhị tui có què chân cũng chịu! Cố lết qua Chùa Tam Bảo sáng ngồi xin tiền khách thập phương, chiều tối ngồi rượu ngâm thơ cho Phùng Tiểu Thư và Phu Quân nghe vậy; khà khà=))=))=)).
Thân,
Lão Nhị
No comments:
Post a Comment