Có những nỗi niềm mang theo đời không sao quên được, nhất là đời người tha hương viễn xứ, cứ lâu lâu là hình bóng, cảnh vật và sắc màu xưa lại xuất hiện trong tâm trí! Tiếng cười, giọng nói, câu văn, nét chữ...từng dòng nồm nộp hiện về, từng âm hưởng vang vọng trong tai làm ta nhớ, ta luyến lưu, làm ta buồn vì biết tất cả đã là kỷ niệm, một kỷ niệm khó mà phai mờ trong kiếp trăm năm làm người này. Rồi cũng có lúc mình tự hỏi mình "Tại sao ta lưu lạc đến đây???"...

Những Kỷ Niệm Mang Theo

Có những kỷ niệm nào mang theo
Ta một đời viễn xứ
Một kiếp tha hương
Một trời luyến lưu! Một cảnh đoạn trường

Nhớ về một thời tuổi trẻ
Dưới mái nhà có Mẹ có Cha
Có anh, chị, em quây quần thời tấm bé
Đùm bọc nhau đến tuổi trưởng thành

Rồi phong ba, bão dữ
Lũ cường bạo tràn vào
Cướp nhà! Treo sinh tử
Trên nhành cây đầu xóm, cổng rào

Để chân xuống thuyền
Giao mệnh mình trên gió sóng
Hải tặc trói niềng
Xác thân trôi! Xương vùi bể rộng

Ngày qua xứ lạ
Tập nói tiếng người
Sách ôn chữ luyện
Dãi nắng dầm mưa! Tạo lập lại đời

Tha hương trên đất khách
Đêm hồn phách thấy cõi quê nhà
Thấy mẹ ngồi trông cha
Chốn ngục tù quỷ đỏ

Thấy anh chị em ta đó
Gầy ốm, cảm ho
Thấy đàn cháu con đầu ngõ
Mặt xám ngắt màu tro

Giật mình! Ngồi lệ rưng rưng
Hận đám thú rừng
Giận loài khát máu
Diệt Giống Dòng...quì lụy Người Dưng

Thương Dân Tộc Việt lắm thay
Chịu vận đen này
Lũ Cáo Hồ bán nước
Máu nhuộm hai tay

Có những kỷ niệm buồn
Một đời mang theo
Khóc cho cội nguồn
Dưới vuốt hùm beo

Mong sao Dân Việt sớm ngày thoát khỏi gông cùm, xiềng xích của loài Giặc Cộng Bạo Tàn, để còn ngẩng đầu lên mà nhìn thế giới năm châu vậy.

Thân,

Nhị