Phải chi ta là kiếp lá để từng thu nằm đợi tiếng chân em...em nhỉ!!!


Phải Chi Ta Kiếp Lá

Phải chi ta kiếp lá
Đợi mùa thu lá rơi
Rồi đông, xuân, rồi hạ
Tàn! Thu lại...lá rơi

Thì đời tan hợp ấy
Cứ vòng xoay tháng năm
Vàng, xanh nhành chiếc vẫy
Tình đi về viếng thăm

Cho hương mềm của tóc
Lối gầy gót tiểu thư
Lần theo triền con dốc
Khói sương mờ...thực, hư!!!

Cho vần âm thơ tiếng
Xạc xào dưới heo may
Hồ lăn tăn bóng tiễn
Đón nàng thu lá bay

Phải chi ta kiếp lá
Chờ em về chiếc rơi
Trên vai nằm túc tá
Gặm nhắm mùi lụa chơi

Phải chi mình đừng quen
Đừng yêu áng thu chen
Vàng tơ chiều nhạt nắng
Đâu luyến tà áo len

Sao không là kiếp lá
Rụng thềm đón chân em
Để lời mong, từ tạ
Tình nghìn thu người xem

Hợp tan...đời lá mục


Ông mà là kiếp lá thì thiên hạ đâu phải khổ vì thơ ông đăng lên mỗi ngày thế này; khà khà))).

Thân,

Lão Nhị