Trong đời sống thường nhật, khó ai tránh khỏi những sự va chạm lớn nhỏ với người khác! Lỗi hay phải phần mình, lỗi hay phải phần người không có gì đáng bàn ở đây; giận hờn...nhất là giữ sự hờn giận này cứ giữ mãi trong lòng ta một thời gian quá dài, khiến nó trở thành nỗi phiền muộn, nỗi sân si cho chính mình, thì thật là điều bất trí. Tại sao ta không nói lên một lời tha thứ, làm một hành động cụ thể có ý nghĩa với họ, thế có tốt hơn không??? Nhân Vô Thập Toàn mà, mình không làm đúng hoài, họ không làm sai mãi, ta muốn thiên hạ bỏ qua những lỗi lầm của mình thì mình cũng nên bỏ qua những lầm lỗi của họ vậy...nhất là lỗi lầm này họ hoặc ta đều không cố ý gây ra, biết đâu???
Tha Thứ Và Bao Dung
Hãy bao dung, tha thứ
Cho lòng vui, nhàn tâm
Đời ta, người sinh tử
Ngắn lắm mà! Trăm năm
Lỗi lầm chi cũng bỏ
Nói một lời cùng nhau
Lớn cắt thành mảnh nhỏ
Dùng nghĩa cử khuyên nhau
Ngày khoẻ, hôm yếu mà
Khi thịnh, khi sút sa
Lúc thừa dư, túng quẩn
Trồi sụt tánh khí ta
Cười bỏ qua đi bạn
Lòng tha thứ, bao dung
Đúc hồn thanh, tâm sáng
Người bất lay, bất lung
Lỗi mình, mình nhận để nhớ! Lỗi người hãy nói một lời thứ tha, tỏ một cử chỉ bao dung để rồi quên và đêm về nằm được thẳng giấc bạn nhé.
Thân,
Nhị
Friday, June 3, 2016
Tha Thứ Và Bao Dung
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment