Vay Một! Trả Tới Ba
Ghẹo một người cười ngất
Mà bị phá tới ba
Chén trà thơm rớt đất
Bàn ngã! Bể bình hoa
Đời có vay phải trả
Ân oán tránh khỏi đâu
Hôm rồi tay thơ thả
Giờ vần Họ tím câu
Ghẹo người! Người phá mình
Bị mấy Nhỏ Bạn phá, nhưng còn ghẹo được người khác...xem ra cũng chưa lỗ lã chi cho lắm o Huệ, Thùy, Thơ hỉ??? Khà khà=))=))=)).
Thân,
Lão Nhị
No comments:
Post a Comment