Nhị ca xin mượn hình của Nga muội vào thả vài câu thơ nghe.

Nỗi Niềm

Hạt nào nặng những nỗi niềm
Đè rơi chiếc lá thu chìm bến sông

Hạt nào giăng trắng bão giông
Heo may nổi ngọn gió lồng lộng qua
Cho mù mịt bóng chiều tà
Cho tăm tối bóng trăng ngà ngọc đâu
Hạt nào tí tách canh thâu
Khóc người biệt cõi giang đầu dứt duyên

Nỗi niềm hai kẻ...sao riêng
Mình em gánh những muộn phiền thế ư!!!

Ừ! Sao cứ chuyện buồn đau là Ông Trời cứ bắt mấy O phải gánh...bất công thật; khà khà.

Thân,

Nhị Ca