Vào đọc bài " Đừng Yêu Người Làm Thơ " của thầy Phạm Công Nhựt xong là...nhị tôi quyết định bỏ làm thơ ngay! Kẻo không...có ngày Bà Hùm Quận Sáu lôi cổ ra toà bắt xé giấy hôn thú thì khổ đời lắm a???


Từ Nay Bỏ Thơ

Từ nay dạ quyết bỏ thơ
Bỏ ngày mộng nắng đêm mơ trăng vàng

Tim này chỉ một bóng nàng
Chỉ âm với tiếng gầm vang quanh nhà
Chẳng dòng tím mực áo tà
Chữ câu rụng lá! Tàn hoa ấy vần

Từ nay tôi đã biết thân
Phận chồng là phải kiếp nhân nhượng bà


Bớ Bà Nhị! Tôi chỉ nói là không làm thơ nữa thôi mà, chứ đâu chịu cho bà đốt mấy nghìn bài thơ tôi đã làm gần mười năm nay...sao bà nổi lửa??? Khà khà.

Thân,

Nhị