Nhị ca vào mượn ý thơ của chị Điệp Hồng và cô Ngọc mà thất ngôn bát cú tặng Mi nghe Khánh Nga.


Hạ Sắc Áo Hoa

Hạ đã đường hoa áo sắc hoa
Vàng tơ nắng đổ lối hương ngà
Vai nghiêng sợi tóc bồng mây cận
Mắt ngẩng làn mi cuốn gió xa
Kẻ ước duyên đời se một mái
Người mơ nợ kiếp kết hai nhà
Đường hoa hạ sắc vàng tơ áo
Đứng mỉm cười chi hốt vía ta

Ối giời! Ông nhị bị trúng gió hay sao mà đang đi bổng ngã lăn quay ra đường vậy hả??? Khà khà.

Thân,

Nhị Ca