Nhị em vào lục bát với chị Chủ Vườn Thơ Ngọc Huệ nghe, mời.


Thơ Người Gợi Giấc Mơ Trôi

Thơ người gợi giấc mơ trôi
Áo xưa phượng vĩ đâu rồi sắc hương

Đêm qua mộng thấy sân trường
Âm con ve dưới chân tường cỏ xanh
Thấy môi mắt thủa xuân thanh
Em đi về giữa phố thành bên tôi

Thơ người nhớ giấc mơ trôi
Đường xưa phượng vĩ phai rồi còn đâu


Ôi giấc mơ của nhị tôi! Sáng nay tỉnh mộng tan tành cả rồi chị Huệ ơi; khà khà.

Thân,

Nhị