Monday, December 9, 2019

Người Mời Ghé Lại Vườn Thơ

Đã có rượu, đàn và thơ thì...nhị tôi neo đò lại trên dòng ngay đây.

Người Mời Ghé Lại Vườn Thơ

Người mời ghé lại mảnh vườn thơ
Bến áo giai nhân lục nữ chờ
Lụa sắc nghê thường kia thấp thoáng
Đò neo chén rượu thưởng âm tơ

Bớ ông nhị! Đã neo đò trên dòng, còn chưa dám lên ư...nhát gan thế à? Khà khà.

Thân,

Nhị

Hạ Đã Về Chưa

Nhị tôi vào thơ mừng hạ về nghe mấy bác.

Hạ Đã Về Chưa

Phương đông trời hạ đã
Về chưa tia nắng hanh
Phương đông trời hạ lá
Màu xanh chưa đường quanh

Ve reo mừng phượng vĩ
Gió mùa sông nước lên
Ngang cầu bay áo thuý
Người xưa nay nhớ quên

Hạ đã mùa phương đông
Phượng vĩ hoa ven sông
Đỏ cành...xanh nhánh lá
Bờ quanh cánh rụng dòng

Gió nồm sang...hạ về


Bác nào nhớ người xưa áo trắng thì...khai tên nói họ, địa chỉ nhà để nhị tôi thơ gửi tặng đến tận tay nàng hộ cho nhé; khà khà
.

Thân,

Nhị

Mừng Sinh Nhật Cô Chi

Nhị em vào lục bát chúc sinh nhật cô Chi nghe, mời.


Mừng Sinh Nhật Cô Chi

Chúc mừng sinh nhật cô Chi
Cho em chụp ảnh về ghi chữ vần

Thơ hoài áo lụa giai nhân
Thủa xưa phượng vĩ mùa chân đi về
Để bên ni nhớ bên tê
Nhớ o tóc thả bờ đê gió chiều

Chúc cô sinh nhật vui nhiều
Dăm ba chén rượu đường xiêu xiêu đường

Uả! Sao sinh nhật của Cô mà hình nhỏ Xe Lôi Tam Bảo Tự nhiều hơn của Cô vậy hỉ? Khà khà.

Thân,

Lão Nhị

Bốn Mùa Viễn Du

Chị Bảy Đại Kiều lại Đường Thi nữa rồi.


Bốn Mùa Viễn Du

" Xuân thăm miền cỏ mọc
Hạ thưởng chốn sen xanh
Thu say hoàng hoa cốc
Đông ngâm tuyết thi hành "

Bốn mùa vui trăng nước
Bạn hữu trên sông thuyền
Quân cờ sau tấn trước
Thua thắng dạ phỉ nguyền

Vào mượn ý thơ cụ Thôi mà hoạ bốn câu tặng chị Bảy vậy.

Thân,

Nhị

Chờ Thu

Hè còn chưa đến, ai đã mộng thu sang?

Chờ Thu

Chờ thu lá rụng chiếc bên dòng
Lãng đãng chòm mây trắng nổi trong
Sớm gió hiu làn heo lạnh áo
Người qua bến để vấn vương lòng

À! Thì ra là nhị tôi, chứ chẳng có ai chờ thu cả...thiệt là tình; khà khà
.

Thân,

Nhị

Ba Mươi Tháng Tư

Chiến thắng mùa xuân ư!!! Lũ Mọi Trường Sơn Việt Cộng chúng bây mở mồm thối huênh hoang mà không biết nhục sao Trọng-Phúc Ngân?

Ba Mươi Tháng Tư

Ba Mươi Tháng Tư! Nhà nhà hương lễ
Thắp nến trong mắt lệ chảy hai hàng
Bắc-Trung-Nam vấn vải trắng khăn tang
Ghi nét sử sang trang loài cầm thú

Chúng chiếu tiệc ngồi khoe nhau áo mũ
Vết máu loang mới cũ đỏ cổ bâu
Xé xác dân chia phần mắt, mũi, đầu
Nhai ngấu nghiến! Nhỏ to câu bán nước

Ba Mươi Tháng Tư! Người người nặng bước
Cúi mặt đi sau trước biết về đâu
Bắc-Trung-Nam vực thẳm khói giăng mầu
Sương tụ bóng ngựa trâu Diêm Đình cõi

Bầy đàn chúng xưng ta đây mường mọi
Giống cộng nô cười nói Trọng-Phúc-Ngân


Rước giặc vào nhà! Bán đất đai biển đảo cho ngoại bang, cướp nhà cửa ruộng vườn dân đen trong nước, đẩy Việt Nam xuống tận cùng đáy vực sâu của ngày hôm nay...mà thắng ư lũ Mường Mán Việt Công? Nghe mà nực cười.

Thân,

Nhị

Cô Đừng Thổi Hoa

Trưa nay nhị ca thợ tặng Mi bài lục bát, chờ mãi chẳng thấy Mi vào trả lời trả vốn gì cả...giờ tặng Mi bài nữa xem sao?


Cô Đừng Thổi Hoa

Khoan cô! Cô đừng thổi
Cánh hoa vàng trên tay
Này cô! Cô đừng vội
Vứt hương mùa gió bay

Mang về tôi xin nhé
Ép trang thơ tặng người
Sắc màu xuân đẹp đẻ
Vần âm khúc khích cười

Cô đừng thổi cánh hoa
Vàng trong năm ngón ngà
Mang về tôi xin nhé
Từ, câu, tứ, vận hoa

Tặng cô...ưng nhận chăng?

Giờ thì nhị ca về ăn cơm chiều với Bà Hùm Quận Sáu, lai rai vài chai cùng Người Tình Trăm Năm...xong bữa sẽ vào xem Mi có chịu khó vào đọc thơ con cóc của nhị ca chưa? Nếu chưa thì sẽ thơ tiếp vậy nghe Khánh Nga; khà khà.

Thân,

Nhị Ca

Tháng Tư Nhớ Người

Nhớ ai thế Sơn Nam?


Tháng Tư Nhớ Người

Tháng tư ta nhớ về người
Lần đi! Tắt lịm môi cười tháng năm

Bóng hình biệt cõi xa xăm
Lòng ta tợ kiếp con tằm nhớ dâu
Như giang hạ nhớ giang đầu
Như con ve nhớ phượng mầu đỏ hoa

Tháng tư người có nhớ ta
Lần đi! Một kiếp tình là mất nhau

Còn nhị tôi tháng tư nhớ ai? Khà khà.

Thân,

Nhị

Người Đi Trong Sương Khói

Đệ vào mượn hình của Hiền Tỷ mà hoạ vài câu ngũ ngôn tứ tuyệt nghe.


Người Đi Trong Sương Khói

Người đi trong sương khói
Trời viễn xứ đông vây
Bao năm rồi mắt dõi
Về cố quốc trùng mây

Bao giờ chân trở lại
Những đường xưa...phố xưa
Dòng sông êm đò mái
Chèo ngày nắng...đêm mưa

Người đi trong sương khói
Trời viễn xứ đông buồn
Bao năm rồi dạ mỏi
Mòn trông chốn cội nguồn

Thương đời! Kiếp chim di


Giời ạ! Tỷ đang làm thơ vui với mấy thi nữ Rạch Giá mà nhà ngươi nhào vô viết buồn thế này, làm thơ bọn ta mất hứng hết trơn hết trọi...khà khà.

Thân,

Nhị Đệ

Bây Giờ Đâu Áo Hạ Xưa

Nhị tôi vào mượn hình và ý thơ mà hoạ vài câu với chị Kim Ba nghe, mời.

Bây Giờ Đâu Áo Hạ Xưa

Bây giờ đâu áo hạ xưa
Đâu màu phượng vĩ nắng mưa sân trường

Đâu âm tiếng guốc trên đường
Con ve vọng tiếng ngày vương vấn tà
Đâu tay mười ngón ngọc ngà
Tay vịn nón, tay em là vở ôm
Đâu ta chiều khói sương hôm
Theo chân hoàng thị buổi nồm-bấc phong
Yêu thương giữ mãi trong lòng
Thương yêu ngày tháng đậm dòng thơ xưa

Bây giờ mùa nắng tiết mưa
Ven bờ phượng vĩ cánh vừa rụng sông


Lá rụng hoa trôi! Áo xưa của nhị tôi giờ cũng đã nhạt sắc phai hương rồi còn đâu...buồn như ly rượu cạn, không còn rượu để say.

Thân,

Nhị

Việt Nam ơi...Việt Nam Đâu!!!

Anh lee vào mượn bức ảnh này mà xướng vài câu thơ nhớ người xưa cảnh cũ nghe Vũ, mời.


Việt Nam ơi...Việt Nam Đâu!!!

Giờ đâu những ngày tháng ấy
Dòng xưa bến cũ bên trời
Tìm đâu! Biết tìm đâu thấy
Người xưa bóng cũ trong đời

Ừ! Những con thuyền đi mãi
Mất còn dưới đáy Biển Đông
Hỡi những linh hồn trôi mãi
Lần quay về nữa hay không

Dòng xưa bến cũ đâu còn
Ai dời đổi cảnh nước non
Cho ta kiếp đời viễn xứ
Ngày thương! Đêm nhớ mỏi mòn

Việt Nam ơi...Việt Nam đâu!!!


Làm xong bài này! Nghe lòng mình buồn vương một nỗi buồn man mác Vũ ơi.

Thân,

Anh Lee

Bủa Lưới Bến Kiên Giang

Đêm nay mấy Nàng Tiên Rạch Giáng cười nói, quậy Sông Kiên nổi sóng thế này thì...cá nào dám sáp vào để sa lưới của nhị tôi đây?

Bủa Lưới Bến Kiên Giang

Đò tôi bủa lưới bến Kiên Giang
Kiếm cá mồi đưa rượu dưới tàng
Phượng vĩ ven bờ trăng...vọng tiếng
Tiên cười bốn phía nói ầm vang

Đò tôi trở mũi hướng ra dòng


Thôi thì quay đò ra sông neo nhậu với cốc ổi và xoài chua vậy, chứ còn lui tới chốn này...sớm muộn gì cũng bị các Tiên dìm đò; khà khà.

Thân,

Nhị

Ba Đồng Một Nhánh Hoa

Mượn hình này thơ ghẹo Mi nghe Khánh Nga.


Ba Đồng Một Nhánh Hoa

Mai cô ra đồng hái hoa
Bẻ thêm vài nhánh hộ ta sắc màu

Ngồi vần vạt trước tà sau
Cỏ xanh xanh với hàng lau bên dòng
Với nắng nhạt với trời trong
Với môi, mắt, tóc nắng hong tơ làn
Ngồi âm dáng vóc, dung nhan
Áo cô hoa cúc, hoa lan đoá cười
Đoá làm ngây ngất lòng người
Say đài với nhuỵ vàng tươi ấy mùa

Mai đồng hoa trộm tôi mua
Ba đồng một nhánh...ưng chưa cô nàng


Nhị ca rượu chè quanh năm...làm gì còn tiền để trả công trộm hoa của em, tặng không cho nhị ca đó; khà khà.

Thân,

Nhị Ca

Thảnh Thơi

Nhị em vào mượn ý bài thơ " Thảnh Thơi "của bác Nhật Đạo mà hoạ vài câu nghe bác.

Thảnh Thơi

Đời tợ giấc chiêm bao ảo mộng
Như đêm năm canh trống khởi tàn
Đầu hôm hợp! Cuối buổi tan
Khóc cười cái cõi dương gian đoản trường

Duyên với nghiêp lòng vương dạ vấn
Kiếp trăm năm đá nặng đeo mình
Mai rồi cũng cửa tử sinh
Xác thân bụi cát! Hồn linh đi về

Nên đã quyết bỏ hề được mất
Quẳng gánh lo tay nhặt thảnh thơi
Đến không...không lúc lìa đời
Phách thần bay bổng lên trời thế thôi


Cho phép nhị em mời Bác chén quỳnh nữa nhé, dzo^ Bác.

Thân,

Nhị Em

Bến Sông Trăng

" Bến Sông Trăng " chốn này hội tụ lắm tiên thế ư!!!


Bến Sông Trăng

Đò tôi mái dọc bến Kiên Giang
Vẳng tiếng thơ ngân bãi bốn nàng
Vận tứ thương hoài quang cảnh cũ
Làn trong nước lặng ánh trăng vàng

Ối giời! Hoạ thơ thôi mà, sao Tứ Tiên nhảy xuống khoang đò lôi kéo nhị tôi vậy hả? Khà khà.

Thân,

Nhị

Việt Nam! Nước Mắt Và Máu Xương

Bốn mươi bốn năm! Việt Nam giờ...

Việt Nam! Nước Mắt Và Máu Xương

Nước mắt và máu xương
Những ngôi mộ bên đường
Hồn trôi trên bể cả
Việt Nam một quê hương

Giờ biết tìm đâu lối
Em thơ lạc mất nhà
Chị tha phương bốn cõi
Lều tranh bóng mẹ già

Máu xương và nước mắt
Những ngôi mộ bên đường
Xác người nay hoá đất
Việt Nam một quê hương

Đói nghèo! Tội dân tôi

...là một chốn hoang tàn, xác xơ dưới tay bọn Việt Cộng Bất Nhân bên nhà, buồn thay.

Thân,

Nhị

Cô Cho Xin

Ối giời! Bức ảnh này bắt hồn nhị tôi mất rồi o Nguyệt ơi.

Cô Cho Xin

Xin cô một chút màu với sắc
Về pha thơ chữ mắt và môi
Đen kia cùng đỏ hoà rồi
Vần âm hoá tím mực ngồi xướng câu

Mà chén rượu nhớ nhau cô nhé

Ai không biết, chứ riêng nhị tôi thì nhan sắc mấy o Rạch Giá thật là diễm tuyệt à nghe; khà khà.

Thân,

Nhị
`