Đệ vào mượn hình của Hiền Tỷ mà hoạ vài câu ngũ ngôn tứ tuyệt nghe.


Người Đi Trong Sương Khói

Người đi trong sương khói
Trời viễn xứ đông vây
Bao năm rồi mắt dõi
Về cố quốc trùng mây

Bao giờ chân trở lại
Những đường xưa...phố xưa
Dòng sông êm đò mái
Chèo ngày nắng...đêm mưa

Người đi trong sương khói
Trời viễn xứ đông buồn
Bao năm rồi dạ mỏi
Mòn trông chốn cội nguồn

Thương đời! Kiếp chim di


Giời ạ! Tỷ đang làm thơ vui với mấy thi nữ Rạch Giá mà nhà ngươi nhào vô viết buồn thế này, làm thơ bọn ta mất hứng hết trơn hết trọi...khà khà.

Thân,

Nhị Đệ