Giời ạ! Ông nhị cứ vần câu thiên hà nhất nguyệt quán mãi..làm thơ mùa thu để bọn bắc tôi vào đọc đi ông ơi.
Thu Lòng Ta Một Nỗi Niềm
Thu lòng ta một nỗi niềm
Miên man vạt nắng tơ chìm đáy sâu
Dòng trôi mây xám giăng mầu
Mưa tầm tã bến giang đầu gió bay
Hạt mùa giăng trắng rừng ngày
Phong vàng nặng trĩu cành gầy lá rơi
Chiều đi! Hồn xác rã rời
Bên bờ sông nước đêm trời khói sương
Nhị tôi Không muốn làm thơ theo ý của ông bắc và đám bạn lục lâm thảo khấu nữa đâu, trả công người viết keo kiệt quá đi thôi...khà khà.
Thân,
Nhị