Nhị tôi đến tiễn ông anh mà mình quen biết đã mấy mươi năm lưu lạc về cõi vô thường ba năm trước, nay lại hay tin bà chị theo bước chân chồng nơi miền cát bụi.
Sinh Lão Bệnh Tử Vô Thường
Tháng ngày như giấc mộng ngắn
Mùa tiết như làn gió bay
Kiếp đời trôi qua lẳng lặng
Người còn kẻ mất ai hay
Sinh lão bệnh tử vô thường
Kiếp người trăm năm ngắn thật, buồn.
No comments:
Post a Comment