Dạo này nghe và thấy những biến đông trên toàn cầu, lòng bắc tôi lo lắng cho người thân bên nhà quá đi ông nhị ơi.
Ai Người Viễn Khách Lệ Rơi
Mai về khóc một con sông
Chốn quê hương cũ! Bờ mông mênh bờ
Đâu thuyền...đâu bến ngày thơ
Đầu cồn...đâu bãi dòng lơ lửng dòng
Đâu mùa đuc....đâu mùa trong
Đâu đồng ruộng gió nhành cong lúa vàng
Mai về khóc một bể đông
Dìm quê hương cũ! Trời mông mênh trời
Ai người viễn khách lệ rơi
Đành chịu vậy thôi! Chứ bọn mình đâu làm được gì hơn ông bắc?
Thân,
Nhị
No comments:
Post a Comment