Bắc tôi thực tâm muốn học hỏi, mà ông nhị lấy nhược điểm của tôi làm trò đùa...sao ông ác thế?
Hồn Thơ Buồn Vui Như Con Bạc
Hồn thơ nó tự đến mà thôi
Chứ chữ nào tuân thủ khứ hồi
Buổi nắng mơ bờ yên ý khựng
Ngày mưa tưởng bến động vần trôi
Kêu không thấy mặt mày già lão
Réo chẳng nghe chân cẳng gã bồi
Giận chẻ xào luôn con bạc vẫn
Thua thời xé toạc lá bài đôi
Tưởng nói đùa cho vui, nếu đã làm ông bắc buồn lòng...thì cho nhị tôi đây xin lỗi vậy.
Thân,
Nhị
No comments:
Post a Comment