Chưa hết tháng bảy mà chờ với đợi thu nỗi gì ông nhị?
Dạ Nhớ Thu
Dạ nhớ thu trời tiết dịu êm
Màn sương trắng hạt ướt rơi thềm
Trăng mờ nhạt khói vàng tơ lá
Rụng lối quanh xào xạc tiếng đêm
Biết chứ ông bắc! Nhưng dạ nhớ quá tiết mùa, nên thức trắng đêm ngồi đợi vậy mà.
Thân,
Nhị
No comments:
Post a Comment