Bài nầy hay lắm Lão Ca.



Bóng Tiên Trong Chén Ngọc


Tay ôm vầng nguyệt, cung hằng
Rót đầy chén ngọc mắt trần bóng tiên
Nghê thường áo lụa nghiêng nghiêng
Mờ mờ như mộng lạc miền bồng lai
Tiếng trâm run lẫn tiếng hài
Tiếng ca thánh thót nửa bài! Tiếng ngưng
Giật mình chén ngọc còn lưng
Cung hằng, vầng nguyệt như chừng muốn trôi
Nghê thường áo lụa tan rồi
Vi vu tiếng gió trên đồi lá rơi
Thu vàng đêm xuống sương trời
Ướt vai ta mảnh áo tơi! Cơ hàn
Mơ tiên một giấc ngỡ ngàng
Xa xa tiếng khánh trong làng đà lên

Sáng rồi ông thần say ơi! Trăng đã lặn, về đi thôi; khà khà.

Thân,

Quận