Canh Năm Thức Dậy Ngồi Thơ

Đi thơ thuở mộng ban đầu
Có nàng áo trắng trên cầu gió bay
Hẹn hò duyên nợ mượn vay
Nên trăm năm của kiếp này tả tơi
Canh năm thơ nhớ một thời
Cô nàng áo trắng! Giết đời tôi


Trăng với hoa gì cái tuổi gần sáu bó này o Buồn!!! Khà khà.

Thân,

Cò 5 Vịm