Thursday, March 10, 2016

Cắn Tai!


Cắn Tai!


Đâu một thời oanh liệt
Bị người ta cắn tai
Giờ phương trời cách biệt
Thơ lời nhớ thương ai

Bà Năm Trầu đêm ấy
Nỡ nào cắn, răng nhai
May là dày chưa sứt
Nên tai còn liền tai

Đâu một lần oanh liệt
Người ta cắn không la
Giờ hai bờ cách biệt
Người có nhớ thương ta!!!


Nhớ! Còn không mau về...đưa tai cho Chị Năm Trầu cắn; khà khà))).

Thân,

Lão Nhị

No comments:

Post a Comment