![]()
Tình Thu Xưa Đã Hết!
Có một dạo tôi ngồi nghe tiếng lá
Vàng mùa thu xào xạc rã rời âm
Tiếng guốc vang trên lối nhựa nhịp trầm
Hương áo lụa lan nằm vương hoa cỏ
Có một thời tôi mơ hình bóng ngọ
Màu mắt trong, môi son đỏ lên trường
Làn heo may lồng mái tóc sợi vương
Trên vai yếu thơ về thương với nhớ
Rồi những lúc tôi vần câu tiếc nuối
Tháng ngày xưa tình hai buổi hẹn hò
Tháng ngày xưa mình đôi kẻ nguyện cho
Đời nhau cả vui buồn và ngọt đắng
Rồi hôm nay thu vàng tơ nhạt nắng
Tôi không em và em vắng tôi mà
Hai hướng mình mỗi lúc xa vời xa
Tình đã vỡ! Tình đã là vĩ dãng
Và mùa thu...từng mùa thu ta thán
Từng mùa thu hoa tàn chớm bao lần
Lá vàng rơi! Lá vàng rụng vàng sân
Thơ ta khóc mùa ái ân thu cũ
Thơ ta chữ vần âm như thác lũ
Câu từng câu sầu ủ rũ lụa người
Năm mười thu...giờ đã quá ba mươi
Mùa biệt xứ! Lá vàng rơi lá chết
Thu từng thu em ta tình nay hết!
Hết thì thôi! Than hoài được gì ông thần say ơi; khà khà.
Thân,
Nhị
Thursday, March 10, 2016
Tình Thu Xưa Đã Hết!
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment