Quá Khứ! Xin Ngủ Yên

Hãy ngủ yên quá khứ
Đừng dậy nữa mi à
Linh hồn thơ tư lự
Áo trắng ấy hai tà

Một thời yêu thương cũ
Một chuyện tình dở dang
Một thời xa xưa cũ
Một chuyện tình ngổn ngang

Trăm nỗi sầu! Phiền muộn
Trăm nỗi niềm! Đắng cay
Rồi từng cơn gió cuốn
Tình mất hút heo may

Hãy ngủ yên quá khứ
Đừng dậy nữa thu à
Hồn thơ ta vần chữ
Thương nhớ áo ai tà

Quá khứ! Xin Ngủ yên

Mi mà dậy là ta lấy rượu tắm mi đấy nhé; khà khà.

Thân,

Nhị