Tuesday, April 12, 2016

Người Kêu Đất! Kẻ La Trời

Người la trời! Kẻ kêu đất thế này thì chắc thơ tui lặn mất hai Cô Bạn Tui ơi.

Người Kêu Đất! Kẻ La Trời

Người kêu đất! Kẻ la trời
Thơ tôi chắc hẳn ý lời...lặn luôn

Đông ngoài nhỏ hạt mưa tuôn
Xuân hoa cánh nở gió luồn hương hoa
Bên này bóng dưới trăng ngà
Nhớ thương bên ấy quê nhà tiết xuân
Tay nâng chén rượu rưng rưng
Là âm vận rụng khôn ngừng...khôn vơi

Người kêu đất! Kẻ la trời
Thơ tôi chắc hẳn ý lời...bặt ngang


Thôi rồi thơ tui lạc ý rồi! Tại hai Cô Bạn Tui mọi đàng...mọi đàng; khà khà))).


Thân,

Lão Nhị

No comments:

Post a Comment