Chiều Nay Em Đãi Tiệc Chàng

Chiều nay em đãi tiệc chàng
Mâm cổ, chén rượu bốn nàng hầu dâng

Chàng ngồi cho vững hai chân
Kẻo không mê mẩn tâm thần ngả nghiêng
Bốn chân ghế, em đã niềng
Ngồi lấy tấn, kẻo mối kiềng nó bung
Đối sắc, dạ chớ có chùng
Đụng hương, lòng chớ hãi hùng mà sa
Họ dóc ngọc, họ dáng ngà
Họ tóc mượt, họ lụa tà vàng tơ

Chiều nay em đãi tiệc thơ
Đò chàng nhớ giữ kẻo bờ nó xa
Là mất xác với người ta
Là em hiu quạnh! Gái già mồ côi

Nhớ nghe chàng, chiều nay đừng đắm sắc mê hương mà chết dưới tay họ nghe chàng; khà khà.

Thân,

Nhị