Chịu khổ đã lâu...thành quen! Vắng Người Dưng đâm ra nhớ da diết cô giáo Quỳnh Chi ơi.


Chịu Khổ Đã Quen

Đời chịu khổ đã lâu
Vắng! Dạ nhớ, dạ rầu
Không tiếng chì tiếng bấc
Nhà hiu quạnh canh thâu

Nợ duyên này vốn nghiệp
Thôi đành trả kiếp này
Tình chàng theo ý thiếp
Vai áo bạc! Thân gầy

Đời chịu khổ đã quen


Thôi thì còn vài ba chục năm nữa chứ mấy! Đành cắn răng chịu thua thiệt Bà Hùm Quận Sáu cho trọn nghĩa tình vậy Cô Giáo ạ; khà khà=))=))=)).

Thân,

Nhị